Tôi lấy chồng năm 21 tuổi, khi đó chồng tôi 33 tuổi. Chúng tôi mỗi đứa một quê, hai bàn tay trắng nhưng có nhẽ lúc đó còn quá trẻ nên mọi thứ chẳng có gì to tát. cha mẹ chồng đi cưới vợ cho con bằng 2 chỉ vàng bà đeo vào tay tôi, chúng tôi bắt đầu cuộc sống vợ chồng dưới mái nhà đi ở thuê, rồi tôi sinh bé đầu lòng. Sau đó họ lấy nhà và tôi lại ôm con theo chồng đi thuê nhà khác. Chồng tôi nhân từ, chịu khó, đặc biệt rất thương con. Con được hơn một tuổi tôi quyết định mua nhà khi có trong tay 40 triệu đồng, một căn tập thể cũ 28 m2 giá 300 triệu đồng, vợ chồng tôi vay khắp nơi.
Ảnh minh họa. |
Rồi vợ chồng tôi lại đổi sang một căn tập thể khác rộng hơn, sau bao lăm ngày dành dụm tiết kiệm. 13 năm trôi qua chúng tôi lại mua được một mảnh đất không quá giá trị nhưng tôi thấy yên tâm. Nhìn vào gia đình mình, con cái ngoan ngoãn, tôi vui lắm. quờ những gì tôi có bữa nay đều dành dụm từng đồng mà có, nhưng mâu thuẫn lại bắt đầu từ những việc nhỏ và không giải quyết triệt để được. Lửa cháy âm ỉ lâu ngày nó bùng lên và nung nấu tuốt tuột. Tôi thấy mình sai nhưng không phải mình tôi, mà còn nhiều người sai như tôi. Tôi đã bỏ quên bạn bè, tuổi trẻ lo cho gia đình, con cái, nhưng tôi đã sai khi lo làm mái nhà đẹp mà quên nhà cần nhất là móng. Giờ đây tôi nghi chồng có người khác, tôi hỏi anh ấy bảo tôi thích làm theo ý mình, không quan tâm đến chồng mình cần gì muốn gì. Anh ấy không san sẻ được với vợ và cần người san sớt.
Tôi thấy tình cảm giữa hai vợ chồng như bát canh không gia vị. Tôi không chắc chồng mình có yêu người đàn bà khác thật không hay đó chỉ là người để anh ấy tâm can. Với tôi, đó là nỗi buồn, chúng tôi lấy nhau chẳng ai < cưỡng ép > nhưng tôi lại để chồng mình đi trải lòng với người khác. Tôi phải làm sao để lấy lại được tình cảm từ chồng?
Hòa
Gửi tâm can tới email changnang@ngoisao.net để được bạn đọc chia sẻ, gỡ rối. Bài viết bằng tiếng Việt có dấu.
Đăng nhận xét